Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Tổ ấm!

Cũng tính mở cửa để chui vào,
Thử xem cuộc sống nọ ra sao.
Thế nhưng người than rằng tăm tối,
Kẻ thì hối hận trót theo lao!

Hợp!

Bao nhiêu ổ khóa dẫu vuông tròn,
Lỗ dài, lỗ ngắn, lỗ cỏn con
Cũng đến cái thân chìa anh đút,
Đến lúc cong mình, hết tuổi son.

Già!

Ngước mắt nhìn xa thấy mây mù
Trong lòng khắc khoải chút hoài thu
Lá đan tầng lá không vàng úa
Tựa gối nâng cằm chuốt hàng tu!

Lịch sự?

Mấy chú sơ mi áo xỏ quần,
Áng chừng trí thức cũng vài phân.
Đang chốn thanh thiên thò chim đái.
Lóng ngóng thế nào ướt cả chân!

Trăng tròn!

Đã lâu mới thấy lại chị Hằng
Đêm rằm tròn trịa đến là căng
Chợt nhớ năm xưa ven sông ấy
Hai đứa tâm tình cũng thật hăng.

Tết thu

Trung thu buồn lắm chị Hằng ơi,
Bát phố đèn hoa sáng rợp trời,
Sao thấy tâm ai còn lơ lửng,
Bởi nhớ người xưa, nhớ một thời!

Lạc!

Ngửa mặt lên trời thấy tròn căng,
Cúi xuống lòng sông vẫn chị Hằng,
Cung giữa giao thoa người đi lại,
Chẳng biết ở đâu nhắn nhủ rằng....

Mưa Rằm

Hôm nay đi vắng chị Hằng ơi
Trời tối mây đen kéo ngợp trời
Mấy đứa quây quanh mâm ngũ quả.
Nhìn bánh Trung Thu toét miệng cười!

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

"Cá không ăn muối cá ươn,
Cháu con hỗn xử trăm đường còn hư!"

Ruồi mơ!

Du dương tiếng nhạc không lời,
Sớm tinh thức dậy thảnh thơi nhẹ nhàng.
Bỗng đâu dội tiếng đùng đoàng.
Si-ri khói lửa bàng hoàng "Tế" ơi!