Đông này tôi có anh chồng béo Trên dưới bằng bằng chẳng có eo Anh nói thương tôi người mảnh khảnh Nên là muốn vợ béo như heo Thấy vợ thức khuya anh giận lắm Vậy nên tôi cứ phải mè nheo Bên anh tôi thấy đông không lạnh Thấm thoắt thời gian trôi cái vèo.
"... Em nhớ không, Bản tình ca ta hát, Gõ cửa trái tim để dắt bước ai vào, Và trong đêm... Hai tiếng nói thì thào, Quyện vào nhau như lửa hồng bếp nhỏ! ..."