Nhọc nhằn gian khổ chớ nên than
Khốn khó bủa vây chớ phàn nàn
Nhưng nếu tâm tư nhiều trăn trở
Bạn sẽ làm gì bớt bi quan?
Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014
Tơ buồn
Yêu nhau mấy núi cũng leo
Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua
Yêu nhau chỉ tại nhà xa
Anh lười không đến thành ra mất nàng
Yêu nhau chẳng bởi bạc vàng
Vậy mà ham của, em sang đò người
Yêu nhau khó mấy cũng cười
Cớ sao nguy khốn ai nguôi chữ tình
Yêu nhau bởi phận đôi mình
Trách chi duyên nợ phân minh đôi đường!
Ngẫm
"Rong chơi một kiếp phong trần
Lẽ nào cứ phải phân vân lời thề
Bước đi, đừng nghĩ đường về
Chớ mang hối hận lê thê gánh đời!"
Sau gần 10 năm rong ruổi không bon chen, cảm giác bản lĩnh và tâm tư có chút chín muồi. Nhìn lại chặng đường đã qua, cũng có vài ngã rẽ đưa đến sự tiếc nuối...Nhưng nếu có thể quay lại, ta vẫn quyết định như vậy thôi!
Bởi một lẽ, cuộc sống là một biểu đồ thăng trầm đã được vạch sẵn mà ta không thể biết. Vậy nên, hãy cứ là ta của ngày hôm nay và sống cho bản thân ta của ngày mai...
Văn minh giao thông
Giao thông Việt rất văn minh,
Tham gia là phải nhiệt tình lấn chen.
Vượt đèn đỏ, tấm tắc khen,
Thằng này dũng cảm có gien đây mà.
Mấy anh đầu tóc lụa là,
Trong xe bóng bẩy hét la thay còi.
Tóc xanh, đỏ, tím nhà nòi,
Xe ga đánh lửa ai soi làm gì.
Còn ông ba bánh cười khì,
Thương binh hạng nặng em đi kiếm tiền.
Chạy xa Nam - Bắc mọi miền,
Chịu chung vấn nạn xe điên đường dài,
Tranh nhau vơ khách luồng ngoài,
Phóng nhanh vượt ẩu, bi ai bất ngờ.
...
Chỉ thương mấy mấy chú ngồi chờ,
Nhấp nha nhấp nhổm lơ mơ anh còi...
-------
"Muốn THÔNG thì phải GIAO, nhé!"
MY SOHA
Mời anh em chốn gần xa
Yêu môn công nghệ vào nhà Vi Xi
Sợ gì gian khó, cứ đi
Ong chăm tạo mật, cày vì tương lai
Hẹn ngày lương sẽ nhân hai
Anh em ta được thêm vài lần say!
1,2,3....Đã không zô thì thôi, zô một lần là tăm phần tăm....
Ngẫm
Chậm rãi trên đường về, môi bật lên ca từ của một bài hát chưa bao giờ phổ nhạc, tự dưng cảm thấy có nhiều hơi men, không chua, không chát, không cay.... Chỉ có một chút nồng nồng rất ngấm...
"Một nỗi buồn, một phút đam mê
Một nhớ thương, một chút ê chề
Một chén đầy, một bước lê thê
Một chén vơi, người em còn nhớ.....những lời thề, ngày.....xưa........"
Chắc là men đời!
"Một nỗi buồn, một phút đam mê
Một nhớ thương, một chút ê chề
Một chén đầy, một bước lê thê
Một chén vơi, người em còn nhớ.....những lời thề, ngày.....xưa........"
Chắc là men đời!
Xã hội
Ngồi xem SỐ ĐỎ ngày xưa
Có còn vương lại chút thừa vận may
Rõ là bác Phụng rất hay
Xa xăm đã tỏ những ngày về sau!
Trắc ẩn
Miệng thương thật dễ ai ơi
Tâm thương mới kết trọn đời có nhau
Đừng bao giờ xiết cho đau
Đến khi lành lặn cũng nhàu vài li!
Trống rỗng
Nhận tin chẳng biết nói gì,
Nhớ thương cũng chỉ ngẫm suy đôi điều.
Từ khi ban sớm lại chiều,
Tâm tư mỏi mệt liêu xiêu trong lòng!
Chăn gối!
Muốn say thì phải mây mưa,
Liên miên khe cạn, ai thừa sức đâu.
Lẽ nào rả rích cơn ngâu,
Thôi ta đều đặn tạt gầu nước to!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)