Quá khứ là mặt trước
Tương lai ẩn phía sau
Hiện tại chẳng thấy đâu
Giấy mong manh là thế!
Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013
Bạc
Thế gian hoa vốn tươi màu
Thế nhưng phận bạc, nỗi đau chất chồng
Cánh sen đâu mất sắc hồng
Tình em dang dở để không tháng ngày
Kơm
Từ khi thay đổi giờ làm
Bữa trưa nhằng nhịt khổ kham qua ngày
Lúc lên lúc xuống tòa này,
Không quen cơm bụi mặt mày xẩm xê
Chuyên cần kiếm lấy hiền thê
Cơm canh đầy đủ, tối về lại vui! :">
Cỏ dại
Thoảng cơn gió lạ qua đây
Mang theo vị ngọt đượm đầy cỏ hoa,
Chỉ là cát bụi đường xa,
Mà sao dịu nhẹ như là của em!
Thuyền mơ!
Nửa đêm nằm gác bến mơ
Phố xa khói phủ đợi chờ người dưng.
Chừng nào đèn phố sáng trưng
Là khi còn thức đếm từng canh trôi!
Tìm
Em ở đâu rồi hỡi niềm vui,
Để những nhớ thương mãi ngủ vùi,
Để sóng gạt nhòa tim trên cát,
Để bóng đêm dài mãi chẳng lui!
Để những nhớ thương mãi ngủ vùi,
Để sóng gạt nhòa tim trên cát,
Để bóng đêm dài mãi chẳng lui!
Béo
Ai nói rằng em quá béo phì.
Bởi vì chính họ gầy tí ti,
Chịu khó ăn thêm vào em nhé!
Đến lúc cuộn tròn đỡ phải đi!
Bởi vì chính họ gầy tí ti,
Chịu khó ăn thêm vào em nhé!
Đến lúc cuộn tròn đỡ phải đi!
Thứ Hai, 17 tháng 6, 2013
Trò chơi!
Cuộc đời là thứ "trời cho"
Có thua có được, lúc lo lúc mừng
Sướng vui cần biết điểm dừng
Tham lam ắt gặp một rừng thảm thương
Không dành cho kẻ ẩm ương
Cũng không đứng lại nhịn nhường kẻ ngu
Muốn qua phải biết cương - nhu
Phải khôn, phải lựa, phải đu đúng cành
Hiền nhân chưa chắc gặp lành
Nhóm nhen cơ hội cũng giành giật ngay
Đừng ngồi chờ những vận may
Đến khi gặp được bàn tay đã nằm
Trăng thu đâu có tròn rằm
Phải sang mười sáu mới đằm thắm duyên
Vĩ nhân nhiều lúc giả điên
Còn anh trọc phú cứ tiền là khoe
....
Và đời là những chuyến xe
Đôi khi tỉnh dậy máu me khắp mình,
Hên xui qua bất thình lình
Thế nên cẩn thận kẻo inh trống kèn!
Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013
Ngỡ là em
Ngỡ là em,
Không phải một giấc mơ
Vậy mà đêm thao thức đợi chờ
Bước em còn lang thang tìm kiếm
Mắt vội vàng đóng cửa ngó lơ
Có ai tin những gì nghe thấy
Chẳng ai tìm những mảng hư vô
Nơi trần gian người dưng nhiều đấy
Đến khi nào hết cảnh thân cô
.........
Không phải một giấc mơ
Vậy mà đêm thao thức đợi chờ
Bước em còn lang thang tìm kiếm
Mắt vội vàng đóng cửa ngó lơ
Có ai tin những gì nghe thấy
Chẳng ai tìm những mảng hư vô
Nơi trần gian người dưng nhiều đấy
Đến khi nào hết cảnh thân cô
.........
Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013
Tôi vẫn nhớ!
Thuở học sinh,
Cũng có những mối tình,
Cũng tương tư sau buổi chiều tan lớp.
Ánh mắt ai làm hồn tôi choáng ngợp,
Tà áo nào đang tỏa nắng ngoài sân.
Tiếng nói cười trong tựa tiếng chuông ngân,
Khuôn trăng đầy như đêm rằm mười sáu,
Tuổi mộng mơ tình như còn nương náu,
Giấu kín trong trang sách bức thư chờ.
....
Rồi một ngày,
Trở lại nơi đây...
Thoáng phút giây tôi bồi hồi tưởng nhớ,
Dãy hành lang những cửa còn đang mở,
Tiếng vui đùa lảnh lót giờ ra chơi.
Nhóm chỗ này cả buổi cãi cọ thôi,
Hội chỗ kia đang xì xào bàn tán,
Một vài thằng vội xà vào hàng quán,
Gọi cốc thạch găng giải khát buổi trưa hè,
Đứa sang hơn thì đánh một cốc chè,
Vài tay bựa môi phì phèo điếu thuốc,
Bạn học chăm, ngồi ôn bài cho thuộc,
Kẻo tiết sau cô gọi phải tên mình.
....
Tiếng trống vang sáu tiếng bất thình lình,
Như đưa tôi trở về thực tại,
Mắt nhòa đi ký ức thời thơ dại,
Đã qua rồi và yên ả xiết bao.
....
Giữa dòng đời tôi phải biết làm sao,
Cho ước mơ xưa trở thành hiện thực,
Từ bon chen trên dòng đời cơ cực,
Đến phút vui buồn tấp nập chốn phồn hoa,
Bạn bè giờ mỗi đứa một phương xa,
Đã có tên biệt tăm từ ngày ấy,
Ước mong sao một lần tôi được thấy!
Cuộc sum vầy đông đủ của ngày xưa...
...
...
Hè về rồi
Rực rỡ
Buổi nắng trưa.....
Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013
Quán Cóc
Trà đá một cốc u ơi
Cho con đặc chút vị đời chát môi
Giản đơn một thói quen thôi
Lê la quán cóc thằng tôi một mình!
Cho con đặc chút vị đời chát môi
Giản đơn một thói quen thôi
Lê la quán cóc thằng tôi một mình!
Chợt nhớ!
Ký ức năm xưa lại ùa về
Tôi nàng tung tẩy lối mòn quê
Giấu đã bao năm mờ đôi mắt
Chợt mỗi ngày dài một lê thê!
Tôi nàng tung tẩy lối mòn quê
Giấu đã bao năm mờ đôi mắt
Chợt mỗi ngày dài một lê thê!
Mưa em!
Bất chợt em qua dịu mát đời
Trút tình cho nhẹ nỗi lòng tôi
Đâu đó reo ca lời xưa cũ
Thấy lại dáng người bỗng thảnh thơi!
Trút tình cho nhẹ nỗi lòng tôi
Đâu đó reo ca lời xưa cũ
Thấy lại dáng người bỗng thảnh thơi!
Nghèo và giàu!
Giàu nghèo chỉ cách gang tay
Xa nhau tình cảm mấy ngày đường đi
Dẫu rằng chẳng có mấy khi
Cơn mưa bất chợt nặng vì chữ nhân!
Xa nhau tình cảm mấy ngày đường đi
Dẫu rằng chẳng có mấy khi
Cơn mưa bất chợt nặng vì chữ nhân!
Gấu!
Anh ơi em mượn cái tà
Áo anh hỉ mũi kẻo ra hết người.
Bôi xong rồi toét miệng cười
Lát khô anh phủi là rơi sạch liền!
Áo anh hỉ mũi kẻo ra hết người.
Bôi xong rồi toét miệng cười
Lát khô anh phủi là rơi sạch liền!
Chế ngự
Anh như cơn lốc bạo tàn
Hất tung tất cả chắn ngang chặn đường.
Bỗng nhiên lắng lại nhún nhường
Cuốn em vào giữa yêu thương dịu dàng!
Hất tung tất cả chắn ngang chặn đường.
Bỗng nhiên lắng lại nhún nhường
Cuốn em vào giữa yêu thương dịu dàng!
Đố vui
Chuột gì nửa mét dài đuôi
Không bao giờ lớn chẳng nuôi một ngày
Bàn gì như cái ruộng cày
Luống chia ô nhỏ mặt mày nhấp nhô
Cây gì chỉ thích đất khô
Không hoa, cành, lá lại thô dáng hình
Màn kia chẳng lỗ trên mình
Vo ve lũ muỗi còn rình lúc khuya
Mũi gì chẳng có phân chia
Hai bên một lỗ còn chìa cái râu
Miệng gì chẳng nói nửa câu
Suốt ngày chỉ ngậm một màu đen đen
Bánh gì gần gũi thân quen
Cứu cho game thủ nhiều phen đói cồn
Giấy gì những lúc bồn chồn
Giúp ta giải tỏa sự dồn của toa
Cái gì tên một loài hoa
Hè sang tỏa ngát hương sa mặt hồ
Đi đâu ai cũng trầm trồ
Cái gì một cặp lại tô phấn hồng
Bên hiên ai nấy đều trồng
Hoa gì chỉ định chàng không muộn giờ
Lá chi ai đã từng sờ
Cũng đưa phận họ vật vờ ngoài đê
Canh gì dằng dặc lê thê
Hên xui cũng đủ ê chề vận may
Quả gì chẳng đắng chẳng cay
Mà bao nhiêu kẻ nắm tay ngậm ngùi
Đi ngang không tiến không lùi
Con gì lạ vậy mà tui không rành
Dáng ai như bức tường thành
Nhổ tre đánh giặc phi nhanh về trời
Lưu danh sử sách ngàn đời
Chiếu thư ai soạn lần rời thủ đô
Từ gì ai nấy tung hô
Mỗi khi lưới thủng bạn vô địch liền
Trái gì giá trị hơn tiền
Kim cương vàng bạc cảm phiền đứng xa
Mặt gì cũng có lớp da
Mao đâm không thủng chải chà chẳng sao
....
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)