Em ơi, Hà Nội phố,
Ta ngồi đây, chẳng còn cây,
Ta ngồi trông tường rêu chết.
Con đường vắng chợt ào cơn mưa đổ
Ai đó chờ ai, đứng giữa trưa hè...
Không còn đâu, cây Bàng xòe tay chở che
Không còn đâu, bóng Sấu rợp trên đầu xe
Chỉ còn đường đan người đi
Người đi trong nắng
Nắng vỡ đầu tìm nhanh chỗ nghỉ
Đã xế chiều, sao còn màu trắng chang chang
Không còn đâu, một màu xanh thời gian
Một màu xanh mướt yêu thương
Nhạt nhòa, kỷ niệm...
Lòng hụt hẫng, buông rơi dòng ký ức
Phút vỡ òa....nhìn mãi từng hồn cây lìa...
Không còn đâu, hàng phố cũ rêu phong
Người tìm đâu nữa chung quanh
Chỉ còn một mình...
Hà Nội hỡi, ta mong lời tha thứ
Cho những gì, tội lỗi loài người đang làm!!!!
Chế lời từ bài hát Em ơi! Hà nội phố của nhạc sỹ Phú Quang