Tôi là: Nguyễn Thị Hồng Nhan
Công nhân nhà máy đóng than tổ vò
Kết hôn với lão Phở Bò
Gia truyền Nam Định có lò ở đây
Hắn là: Văn Ngất họ Ngây
Tính tình hung bạo, mặt đầy tàn nhang
Từ ngày cất bước sang ngang
Tôi thường xuyên bị đánh, phang dập người
Thế nhưng vẫn phải mỉm cười
Quýt làm cam chịu chẳng lời oán than
Họ hàng lối xóm vào can
Cả ban hòa giải cũng bàn chẳng xong
Mỗi ngày một khắc đợi mong
Ngất Ngây chuyển ý cho lòng lạc quan
Vợ chồng vượt hết gian nan
Yêu thương đùm bọc chứa chan tình nồng
Thế nhưng Chì có thành Đồng
Chứng nào tật ấy vẫn gồng sức lên
Ngứa mồm thì réo cái tên
Ngứa tay cứ vả, nếu rên đá bồi.
Năm năm tháng tháng liên hồi
Làm sao chịu được cái tôi sống mòn
Thương cha mẹ, nuốt bồ hòn
Thương hai con nhỏ vẫn còn ngây ngô
Mẹ chồng bệnh đã ngồi bô
Thân già tiều tụy khạc ho suốt ngày
Cực nên mới viết đơn này
Quan tòa xét xử luôn ngay chớ chờ
Kẻo tôi tức nước vỡ bờ
Giũ bùn đứng dậy gửi thơ lên phường!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét