Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Nhớ!

Tựa song cửa nghĩ vẩn vơ.
Bỗng nhiên mưa lại giả vờ ghé thăm.
Nhắn lời người ấy xa xăm
Mắt môi nhung nhớ bao năm trọn tình!

Bạn!

Cuộc đời đâu chỉ mãi niềm vui
Có lúc tiến đều có lúc lui
Mỗi khi mỏi gối dừng chân nghỉ
Đã có bạn rồi ta sánh đôi!

Vu vơ

Chiều buông rơi hết cả tình tôi,
Tựa gối ôm cần để thế thôi,
Cá bơi tìm đến mà không giật
Thỏa sức đáp mồi lại đơn côi!

Nhà xác!

Si mê vốn chẳng kém ai
Đa tình cũng chỉ một vài người yêu
Đến giờ phòng trống cô liêu
Si Đa từ lúc làm liều với em!

Tôn thờ

Thương em chẳn biết đặt đâu,
Thôi thì để tạm lên đầu cho xong.
Đợi ngày bạc tóc răng long.
Hai ta về dạo tiên bồng cùng nhau!

Phân minh

Thiếu anh thì đã có người
Giúp em giải tỏa những lời trách than
Biết là tình sớm mau tan
Mà ai ngờ được nghĩa tàn quá nhanh!

Qua ngày!

Bữa trưa chẳng có cái gì
Cơm, canh, thịt rán giòn bì thế thôi.
Xong rồi làm tí nước sôi,
Pha ly Gờ Bẩy, giờ ngồi lướt phây!

Mưa!

Mưa buồn chợt níu bờ mi
Cho vai em lạnh chẳng vì nhớ ai
Chỉ là tí tách phôi phai
Rung lên bản nhạc thương hoài ngàn năm!

Giản dị

Đâu cần kẻ đón người đưa
Chẳng qua muốn được sớm trưa cận kề
Thế gian dẫu lắm lời thề
Mà như gió thổi cơn mê tan tành!

Phượng

Tôi đã thấy Phượng rơi ngoài ngõ,
Gợi chút thời hoa đỏ của ngày xưa,
Trắng xóa đường những buổi đứng bóng trưa
Tà áo em vội tung bay trong gió!

Bạc

Đứng lên để biết có chân
Trèo cao mới tỏ mình cần đôi tay
Cuộc đời là những hố xoay
Đôi khi bỏ ngỏ những ngày hàn cơ!

A men

Lạy chúa cho con chút nhiệt thành
Đưa nàng thoát khỏi những buồn quanh
Xa bến ưu tư và trầm uất
Yêu đời như thuở vẫn còn xanh!

Bến xe Miền Trung

Anh vàng ngồi trước của mi
Chị xanh ở phía bên ni tau mần.
Các o các bá xa gần,
Xe ôm xe chở nếu cần có ngay!

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013

Thuốc độc!

Sẽ chẳng có gì níu được nhau
Nếu em tìm lại những thương đau,
Trong anh còn quá nhiều dang dở.
Dẫu có ái tình cũng qua mau!

Chân thành!

Xin em đừng cố giữ bờ mi,
Cứ để lăn dài ký ức đi
Để tim gào thét rồi ngơi nghỉ
Anh vẫn đợi chờ có xá chi!

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Hạ!

Cầm đuôi Xuân hỏi trốn đi đâu?
Tao phải lánh cho Hạ bắt đầu
Mặt trời đã vón như hòn lửa
Đừng níu nữa mày, nó đốt đau!

...!

Đôi lúc ngồi đây ngẫm sự đời,
Vui buồn, sướng khổ cũng rồi thôi,
Chỉ có yêu thương là tri kỷ
Dạo suốt chặng đường với thằng tôi!

Ngủ ngoan!

Chúc cho bé yêu một giấc nồng
Bây giờ nhắm mắt ngủ được không?
Nhớ ghi hình bóng người trong đó
Để mỗi lúc cần khỏi đợi trông

Ngẫm nữa

Thời sinh ra lắm Chí Phèo
Thế sinh ra ối kẻ nghèo - kiếp oan

Nhỏ lửa

Sẽ cố ngậm môi để giữ lời
Yêu đừng tuôn chảy nữa mày ơi!
Giữ lấy trao cho người thương nhớ
Đến lúc chín muồi ta có đôi!

Sát

Lâu lắm bựa ni mới móm cần
Trông chờ cả buổi chả được cân
Chuối, Trê, Mè, Trắm cùng Trôi nữa
Cứ rủ sang hàng xóm mới phân!

Muốn hét lên cho nhẹ cõi lòng,
Ôi Trời, ông có hiểu được không???
Sao bao nhiêu thứ dồn lên não
Bạc xoắn, tình quăn mãi chưa thông

SV

Mưa rào, quán cóc, ấm trà tươi
Gập giò ngồi xổm lũ đười ươi
Múa tay chém gió rồi nhăn nhở
Ký ức thuở nào rõ mười mươi!

Họp!

Chiều nay có kế hoạch cà phê :v
Xong rồi tụ tập mấy bọ quê :X
Thế nhưng trước mắt trưa còn nhịn :(
Tự túc úp mì, nghĩ chán ghê! >"<

Trẻ trâu

Về tới ngõ quê bỗng giật mình
Hai thằng em nhỏ cắt đầu đinh,
Gầm rú vê ga đầu bê ngược,
Phi vù ha hả đến là kinh!

Muộn

Cận kề cái chết,
Vội hít thở sâu
Ước mình sống lâu
Lỗi lầm sửa đổi

Lãnh cảm

Gió chiều đưa mặt nước ao sâu,
Còng thân chờ đợi ngắm phao câu.
Cá đua đớp động mà không giật.
Lặng thế một hồi, trí nơi đâu!?

Hòa bình

Mừng ngày giải phóng Miền Nam
Treo cờ tổ quốc sao vàng rực tươi.
Đến giờ xuân đã mấy mươi
Trăm hoa đua nở, nụ cười Đảng ta.
Một lòng đoàn kết xông pha,
Diệt trừ sâu bọ nước nhà sạch trong!

Xuân tàn

Hạ về non nớt trẻ thơ
Vì xuân bịn rịn vu vơ đợi người
Thoáng đâu đây có tiếng cười
Vang lên lảnh lót như thời đậm sâu!

Cay!

Đâu đó còn nghe tiếng chợ chiều
Khói mùi rơm cỏ phủ mái xiêu
Còng lưng dáng mẹ nghiêng ngoài ngõ
Tiếng gà tác cục, nhớ bao nhiêu!
------------

Có khi nào chợt nhớ?
Những hình ảnh bình dị nhất lại có thể khiến bạn thấy sống mũi cay cay!

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

TRỊNH

Không phải tự dưng mà người ta gán tên ông như một thể loại nhạc riêng. Một thể nhạc mà ai nghe cũng cảm nhận được một điều gì đó - Có thể u buồn, sầu, thảm, cũng có khi sâu lắng, trữ tình, hay rộn rã bay bổng... một cảm giác mông lung, tuy không rõ ràng - nhưng đôi khi người nghe vẫn say mê, dẫu không thể nào hiểu được trọn vẹn ý tứ.
Tôi, chỉ đơn giản một điều, mỗi lần chụm miệng huýt sáo một giai điệu, mỗi khi lẩm nhẩm một vài câu hát, thì hầu hết câu đầu tiên của tôi là một câu trong hàng trăm bài hát của ông - Trịnh Công Sơn:

Em Đi Bỏ Lại Con Đường,
Hoa Vàng Mấy Độ vội nhường gót chân.
Lời Buồn Thánh vẫn đang ngân,
Vết Lăn Trầm cũng in phần dấu ai.
Ru Tình những lúc nắng phai,
Phôi Pha duyên kiếp lệ dài đắng cay.
Biển Nghìn Thu Ở Lại đây,
Em qua Như Cánh Vạc Bay về ngàn.
Diễm Xưa ai hối muộn màng,
Mưa Hồng để lại cho nàng cánh hoa.
Ngày nào Ở Trọ đã xa,
Vườn Xưa khô héo, phôi pha từng giờ.
Nhớ em Hạ Trắng mịt mờ,
Ngẫu Nhiên thu lại lặng chờ đổ mưa.
Tạnh rồi, Cỏ Xót Xa Đưa,
Tóc vương Cát Bụi sớm trưa hẹn thề.
Bao la Biển Nhớ dội về,
Tôi Ru Em Ngủ lê thê mộng vàng.
Tạ Ơn trên đã sẩy sàng,
Bốn Mùa Thay Lá lại càng nhớ thêm.
Đợi gì, Hãy Khóc Đi Em,
Hôm Nay Tôi Đã có thêm bạn rồi
Cho dù Cũng Sẽ Chìm Trôi,
Nguyệt Ca thánh thót ai ngồi đón trăng.
Tự Tình Khúc vẫn đang giăng,
Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng thuở xưa.
....
!!!
Và còn nhiều nhiều nữa, có những bài hát tôi chưa từng được nghe bởi hạn chế của điều kiện tìm kiếm, cơ hội tiếp cận, hay đơn giản là vì những rào cản chính trị ở một thời điểm nhất định, khi mà "tiếng nói của âm nhạc" có những giai điệu chưa phù hợp với xã hội hiện thời!!!

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

NSND Văn Hiệp!?

Khuất rồi còn đâu nữa mà mong,
Nào danh, nào hiệu sống không phong,
Giờ đây bác đã bay về cõi,
Có ích gì khi đã cô vong!

R.I.P

Tuột

Tôi lại phải đi kiếm chân thành
Trên đường vạn nẻo rảo bước nhanh
Ngỡ như nhìn thấy, rồi lại mất,
Người ở đâu rồi, trái tim xanh!?

G9!

Cớ sao chào xong vẫn cứ ngồi
Vẫn trông người đó gọi: A ơi...
Nhớ mơ về bé cùng anh nhé!
Dạo bước một đường, ta có đôi!

Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

Văn Hiệp - R.I.P

Mới đây còn híp mắt cười
Mà sao chợt tắt lìa đời quá nhanh
Một thời lưu diễn không danh
Huy chương, công trạng chẳng giành với ai
Một người nghệ sỹ, không hai
Tiếng tăm giản dị, danh hài trưởng thôn!

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

Ngõ cụt!

Mấy ngày lòng dạ bất an,
Tư duy bế tắc khô khan ý vần,
Bút nghiên nhấc đã bao lần.
Lại khô nước mực bần thần nghĩ suy!

Thần Đồng!? ( tặng bé Nhật Nam)

Trẻ ranh nứt mắt có tài
Cũng xây mộng tưởng pháo đài cá nhân
Báo thời bẩy tít thiên vân
Người thời truyền miệng thánh thần nước ta
Đức tài thì chớ phô ra
Ngầm mang giúp nước mới là kẻ trung
Thầy me, báo mạng chớ tung
Khiến em chai sạn giữa rừng cờ hoa
Cuộc đời vốn đã nhanh qua
Tuổi thơ chưa trọn vội già ước mơ!

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

Trí

Sinh thời vốn đã điên điên,
Cộng thêm số phận mới nên thế này.
Trách sao bác Chí mặt dày,
Thương làng Vũ Đại rạch bay kiếp người!

Bán đảo

Khẩn trương kiếm ít lương khô,
Ngày mai lưu lạc đút vô mà cầm.
Fắc jiu, lũ chó chết bầm
Ngang nhiên bán cả chỗ nằm tổ tiên!

Chơi trăng

Đêm buồn trăng lạnh rủ đi chơi,
Chẳng biết bao giờ mới tới nơi.
Đảo yêu còn cách muôn hải lý,
Chắc trọn kiếp này ở ngoài khơi!

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

Tiền và Tình

Chớ được nửa non đã bạc tình
Có tiền keo kiệt thế nhân khinh
Trai đối nhân sang đời coi trọng
Gái giữ được mình mới tiết trinh!

Dặn dò

Giây phút mong manh lúc cuối cùng
Rung bờ môi mặn ước nguyện chung
Con cháu thương yêu, đùm bọc nữa
Ghi nhớ trong lòng, mắt lệ rưng!