Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

Mr.Đờm

"Bây giờ con nhận ra rằng, tại sao khi gặp những ca sĩ như tụi con, lần nào chú cũng dang tay ôm tụi con, khen ngợi đủ điều... bởi đơn giản, tình cảm của chú dành cho chúng con luôn đầy ăm ắp!
Thưa chú, con đã thất lễ khi nói rằng, Nguyễn Ánh 9 là ngụy quân tử và con sẽ không hát nhạc của Nguyễn Ánh 9 nữa.
Cuộc sống làm sao tránh được lỡ miệng, sai sót phải không chú. Giá như con đã không nói điều này ra trong khi nóng nẩy. Giá như, giá như....chú hãy tha lỗi cho con."

Hưng ơi xin chớ làm hề,
Mít tơ mít tủng trả về cho Anh
Đợi gì cái ngữ hữu danh
Chữ Nhân một mẩu cũng đành quạ tha!

Nặng!

Nhâm nhi một tách cà phê
Thấy lòng đặc lại bốn bề chậm hơn
Phải rồi, vì những cô đơn
Níu chân từng giọt, giận hờn từng giây!

Nhớ

Buồn trông mấy chữ yêu thương,
Bay qua cửa ngõ chẳng vương chút gì.
Ai ơi duyên đã tới thì,
Nắm tay đừng để chia ly muộn màng!
"Nuôi con lớn có, đức không
Tiếc của thì ít, tiếc công mẹ nhiều"

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

LỊCH SỬ

(Chào mừng Quốc Khánh 2-9)
Máu còn nhuộm đỏ Điện Biên,
Xương còn trắng phủ khắp miền Việt Nam,
Giặc tàu, pháp, mỹ tham lam,
Tiến quân xâm lược nhúng chàm ở đây,
Dưới làng tàn sát ghê tay,
Trên thôn đốt trụi xác đầy ruộng mương,
Cụ già, trẻ nhỏ không nương,
Bao nhiêu phụ nữ nằm đường chẳng tha.
Một ngày bè lũ đi qua,
Đẩy bao tội ác thêm xa vạn lần.
Nỗi đau chồng chất lớn dần,
Hóa thành thù hận không phân giới nào.
Bắc vô, Nam cũng ra vào,
Gái trai, già trẻ đào hào, vót chông.
Đáp lời cầu cứu non sông,
Cầm tay sát lại thành đồng vững uy.
Người người lớp lớp ra đi,
Hướng theo lý tưởng cần gì đợi trông.
Ba càng tự chế ai xông,
Đây quân cảm tử đã gồng hai tay.
Từng giờ từng phút thư bay,
Trên đôi chân nhỏ cả ngày vượt non.
Kim Đồng dáng thỏ con con,
Đôi chân thoăn thoắt chạy còn hơn tên.
Tay này chặt đứt chẳng rên,
Tay kia ôm bộc phá lên tuyến đầu.
Ghi danh anh dũng Văn Cầu,
Họ La sinh trưởng vùng sâu bản Tày.
Còn đây hãy nhớ câu này,
Của anh Tư Trỗi hô ngay pháp trường:

"Đả đảo Đế quốc Mĩ!
Hồ Chí Minh muôn năm!
Việt Nam muôn năm!"

Mười viên đạn bỗng bình thường,
Khi anh đứng dậy vẫn đường hiên ngang.
Sử ghi còn tiếp sang trang,
Có tên chị Sáu tiếng vang nức đời.
Nhập quân từ lúc thiếu thời,
Giữ cho liên lạc giữa trời chiến khu.
Cuối năm Mậu Tý,qua thu,
Nhận ngay nhiệm vụ diệt thù trừ gian.
Miệng thì lớn tiếng kêu vang:

“Việt Minh tấn công!”

Tay cầm lựu đạn sẵn sàng ném ra,
Nhìn quân thù giẫy kêu la.
Lòng chưa nguôi giận, nợ nhà vẫn sâu,
Rủi thay bị bắt không lâu.
Thẳng chân chị đứng chứ đâu biết quỳ,
Ba năm tra tấn hề gì.
Tiến quân hành khúc hát khi tử hình,
Chị đem trao tấm thân mình.
Cháy thành ngọn đuốc hi sinh ngỡ ngàng,
Việt Nam gương sáng đại ngàn.
Dệt nên trang sử vẻ vang trường tồn!

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Xăng

(1)
Lùi ba trăm mét lấy đà,
Tiến lên một phát bay xa tít mù,
Kiếm con xe cuốc chạy bù
Kẻo lương còi cọc thằng cu teo dần!?

(2)
Các ngài cứ thích đùa chi
Tăng thì một cục, giảm thì hạt tiêu,
Lại còn cái lũ bơm điêu
Cướp ngày trắng trợn, đặt điều lỗ to
Lạm rồi lúc phát ai lo
Đầu trâu mổ xẻ, đít bò nhện giăng!


Giảm hẳn 300đ/lít nhá :)

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Vu Lan

Cha!

Cha về từ những cơn mưa
Rét run kham khổ khi chưa trưởng thành
Thương con kho báu để dành.
Lớn khôn hiểu được, lá xanh đã vàng!

Mẹ!

Tiếng mưa như tiếng mẹ ru,
Trong lành dịu ngọt tận từ bên nôi.
Cần chi đền đáp xa xôi,
Ngoan hiền hiếu thảo, một đời tri ân.

Con!

Làm sao kể hết tình cha,
Đếm đong tình mẹ dẫu qua nửa đời.
Tự trong tâm có một lời,
Hiếu con còn cạn, thảo vơi chưa đầy!

Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

Bạn bè

Thế gian nặng nhất chữ tình,
Có chăng chỉ nhẹ lúc mình đói thôi.
Bè nhiều những phút vui chơi
Buồn đau còn lại bạn ngồi cận bên.

Xưa

Tự xưa chẳng biết bao giờ,
Thu về nắng tỏa trên bờ vai em
Nụ cười chẳng có hơi men
Mà sao lắm kẻ lèm nhèm ngất ngây!


Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

Sông chiều

Lăn tăn bóng bẩy mượt mà
Tóc ai còn thả chưa đà búi lên
Nhuốm màu đỏ tía hai bên
Lược không buồn chải trước thềm ngóng trông!


"Anh vẫn biết rằng, Sẽ không sao.
Nếu như vô tình,
Đôi ta gặp nhau...trong cơn bão!"

Cá ngão

Lỗ gì to thế
Thấy cả chim cò
Bao nhiêu thì đủ
Khi nào thì no

Lỗ gì to thế
Một lũ gian thương
Miệng phun đầy lửa
Lòng dạ bất lương

Lỗ gì to thế
Chắc có thằng khoan
Có là thượng đế
Người chửi không oan

Lỗ gì to thế
Chảy hết cả dầu
Xăng bay hơi sạch
Thế thì lãi đâu

Lỗ gì to thế..ế...ế....................

Rồ

Tháng bảy là tháng mưa ngâu
Thế mà bão nổi trên đầu triền miên
Chắc là Chức Nữ bị điên
Ngưu Lang cũng vậy nên phiền chúng sinh!

Tiết kiệm

"Ít tiền dè xẻn thì dư
Nhiều mà vung vẩy cũng từ giàu sang!"

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

Ngà!

Nói đi em cho tình yêu cháy bỏng
Gọi tên ai để lòng không dậy sóng
Anh lắng nghe cửa tim mình đang đóng
Huyền đã căng sao tiếng thả âm buồn!

Ngọng

Nhới nháng nhinh nhơ nhấy nhuồn nhuồn,
Nhắc nhà nhiếu nhủ nhấy nhôm nhuôn
Nhai nhắt nhơ nhơ nhìn nhu nhãi
Nhiệng nhá nho nhòn nháp nhứ nhuôn!



Nhọng nhíu nhọng nhô.....

Nhớ

Anh đếm thời gian, đếm thật nhiều,
Cho lòng ấp ủ những đăm chiêu.
Cho những nhớ thương đừng bay mất,
Cho mình giữ được đến khi yêu!

Thuyền và Biển

Không biết tự bao giờ,
Biển anh trào nỗi nhớ,
Như con sóng đợi chờ,
Bên thuyền em ngàn thuở!

Biển rì rào trăn trở,
Khi nào ta xa nhau?
Em cười trong hơi thở,
Có ai thèm đớn đau!?

Một đời dẫu bao lâu,
Xin hiến dâng biển hết.
Để thuyền có đi đâu,
Tình sẽ không hồi kết!!!


Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

Cơn gió

Cuộc sống nhọc nhằn trên sỏi đá
Tâm hồn tươi trẻ với thơ ca
Cảm ơn em mang theo gió lạ
Cánh đồng trần khô héo nở hoa!

Vi hành

Bao năm mới có trận này
Cụ rùa phấn khởi dạo ngay phố phường
Xe con, xe buýt ngoài đường
Đứng im nhỏ nhẹ mà nhường cụ qua.
Hôm nay thị sát dân ta
Thấy ngay cái cảnh chó gà kiếm ăn
Nào thì thụt cống ngã lăn
Nào trôi biển số hay xăng cạn bình
Gió mưa thôi nhé chân tình
Đưa đây nửa loét là mình giúp ngay
Mấy ngày trời trút cơn say
Có luôn vài triệu thế này sướng không,
.....
Cụ rùa lại lướt trên sông
Cổ cao vời vợi, liệu trông thấy gì?

Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

Quý nhân

Đường đã xa xôi, lắm nhọc nhằn
Lại còn giành giật cả miếng ăn
Đứa thì đào hố giăng thêm bẫy
Kẻ thắt lọng chờ lúc khó khăn!

Thứ Hai, 5 tháng 8, 2013

Hâm!

Vốn dĩ đời luôn có thăng trầm
Mới sinh ra lắm kẻ bị hâm
Lúc sướng lúc vui cười hoan hỉ
Khi sầu khi thảm lại trầm ngâm!
"Đôi khi con người ta lầm tưởng rằng mình đang chạy trốn khỏi số phận, nhưng thật ra họ lại đang lao vào nó mà không hay biết!!!"