Thứ Năm, 6 tháng 2, 2014

Đái bậy

Đồng không mông quạnh khách vãng lai
Là cái thằng tôi đứng thở dài
Moi móc, mân mê rồi vung vẩy
Trút sạch nỗi buồn chẳng riêng ai.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét