Nắng đốt da anh xạm
Gió biển mặn đầu môi
Thẳng mình boong chiến hạm
Với máu lửa sục sôi.
Em nơi xa có biết
Anh làm bạn hải âu
Để cho tình tha thiết
Nơi đất rộng biển sâu.
Một ngày trên đầu sóng
Mang nỗi nhớ quê hương
Ơi mẹ hiền trông ngóng
Ơi mái tóc người thương.
Nhưng ở đây cần lắm
Một dáng đứng Việt Nam
Dưới lá cờ đỏ thắm
Là ý chí hiên ngang.
Mẹ ơi xin đừng khóc
Em hãy nén tình riêng
Nắm tay đưa tầm vóc
Vì lý tưởng thiêng liêng.
Ngày mai trời lại sáng
Sau giông tố biển khơi
Là nam nhi xứng đáng
Đất mẹ - Việt Nam ơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét