Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

Điên!

Chẳng phải tự nhiên
Nhớ em đến thế
Lỗi tại cơn điên
Nên kìm không thể!

Ý thức

Đang đi xe đạp
Bốp phát ngang tai
Một chiếc vỏ chai
Trên xe bay xuống
Chắc ai vừa uống
Hết nước ném ra
Chẳng tính cho xa
Nhỡ đâu tai nạn
Tôi cũng như bạn
Chỉ sống một lần
Nghĩ đến bản thân
Lần sau đừng thế!

Tuyển nữ Việt Nam

Mấy thằng cầu thủ thiên tai
Đứng coi các chị làm vài đường đây
Tiền nhiều mà đá như ngây
Suốt ngày mở miệng là đầy gió bay
Việc làm hiện hữu trên tay
Vé vô guôn cúp hằng ngày ước mơ!

Khói!

Cuộc đời dài ngắn
Cũng chỉ mười phân
Chưa hết tuổi xuân
Lụi tàn hơi thở!

Sự sống

Năm tháng rạch từng vết nông sâu
Trơ thành sỏi đá những u sầu
Chợt dấu người qua còn vương lại
Một chút tình xanh có tên nhau!

Thuở ấy

Ngày xưa em còn bé tẻo teo
Mắt thì híp lại hớn như heo
Răng sâu nham nhở vì ham ngọt
Thế rồi....bất chợt lắm anh theo!

Mưa

Mưa buồn rải trắng đường xa,
Ướt mi em để nhạt nhòa nhớ ai,
Gột lòng bởi những phôi phai,
Tịnh tâm giữ lại một vài bình yên!

Thanh và Tục

"Đ!t cụ cái thói ở đời,
Khôn ngoan thì ít dở hơi thì nhiều,
Đào đâu ra chữ biết điều,
Bởi yêu đéo đủ, làm liều là nhanh!"

Ngẫm:
Trong một thể loại ngôn ngữ mang tính văn học mà cũng có lúc tôi phải chửi thề? Đa phần là không đồng tình với bài này. Đã chửi bậy lại còn đưa vào thơ. Vậy thì....
....Các bạn ạ. Đừng nhìn vào công việc, thói quen, ngôn ngữ hay sở thích....của một người mà đánh giá bản thân họ. Nếu MUỐN HIỂU NHAU, hãy TỰ TẠO cho nhau CƠ HỘI một cách CHÂN THÀNH để biết được thực sự chúng ta đang nghĩ gì!!!

Tàn tro

Đã cháy hết rồi em biết không
Từng chữ từng câu, cháy từng dòng
Bao nhiêu ký ức thời xa ấy
Mãi giấu chặt trong ngọn lửa hồng!

Vỏ

Xin cho cuộc sống bớt tham lam,
Đừng đánh đổi nhau bởi chữ vàng
Dối trước gian sau vì ham lợi
Trá gọn dưới hình một kẻ ngoan!

Tiết kiệm

Niềm tin dành cho bạn
Chỉ có hạn không nhiều
Hãy biết cách chi tiêu
Giữ gìn đừng đánh mất!

Cơm....

"Không bằng mẹ nấu"
Là câu cửa miệng
Của những đứa con
Từ lúc còn son
Được Người chăm sóc
Từ khi biết khóc
Có Người nâng niu
Khoảnh khắc buồn hiu
Người luôn bên cạnh
Rồi khi cô quạnh
An ủi là Người
Vui sướng mỉm cười
Cũng trào nước mắt
...
Lòng đau như cắt
Bởi đứa con thơ
Gặp những dại khờ
Khi nào khôn lớn!?

Thứ Hai, 27 tháng 5, 2013

Mong

Một ngày dài đến lê thê
Chỉ mong nắng rủ mình về với em.
Miệt mài mở chiếc phôn xem
Lòng như đốt lửa vì thèm từ: "Anh!"

Sớm

Chim hót chào bình minh,
Nắng tìm qua cửa sổ,
Đậu trên cành rung rinh
Hạt sương còn dang dở

Em ơi nào dậy thôi
Kẻo chần chừ bỏ lỡ
Ngày mai anh đi rồi
Đâu còn ai nhắc nhở

Mỗi sáng mình thức dậy
Tay vội kiếm tìm nhau
Mắt còn chưa kịp mở
Bởi cái nhìn đến sau.

Phần kia sao trống trải
Chỉ còn chiếc gối quen
Như vừa qua cửa ải
Của những phút say mèm....

Điên

Chẳng phải tự nhiên
Nhớ em đến thế
Lỗi tại cơn điên
Nên kìm không thể!

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

Nhạc đỏ!


Tường Vi từ những năm nao
Tiếng đàn cao vút đi vào lòng dân
Trung Kiên màu áo quân nhân
Giọng ca đanh thép tinh thần Việt Nam
Thu Hiền bài hát sông Lam
Ru êm từng nốt như làn nước trong
Doãn Tần, Vũ Dậu, Tuấn Phong
Nhạc quê, tiền chiến, thính phòng nổi danh
Bích Liên, Diệu Thúy vang nhanh
Cũng là đại thụ trưởng thành từ xưa
Phạm Tuyên, Hữu Phước ai đưa
Mà bao giai điệu kế thừa đến nay
Thương Huyền giờ đã chia tay
Nhớ thương thời trẻ, những ngày còn ca
Quý Dương nghệ sĩ đi xa
Lê Dung cũng vội thiết tha tiễn đời
Bác Quang Thọ vẫn giữ lời
Đứng lên giảng dạy cho người lớp sau
Việt Hoàn, Trọng Tấn lên mau
Đăng Dương giao kết sắc màu Anh Thơ
Cùng hòa trường khúc trong mơ
Đi qua khói lửa đón chờ bình minh!

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

Bên B

Bao nhiêu cốt thép bê tông
Cũng vào cái bụng của ông hết rồi
Quất xong dự án ra ngồi
Dạng chân ỉa bớt vào nồi giấu ngay!

Ước nguyện

Tôi muốn dân an nước mạnh giàu
Trong ngoài thù địch dẫu hiểm sâu
Cùng nắm muôn tay mà đứng dậy
Xây dựng cơ đồ ắt bền lâu.

Ngày mới

Hôm nay trời nắng chang chang,
Thằng tôi ra ruộng chẳng mang thứ gì.
Chỉ mang một ít sức lì,
Cày cho tơi tả đợi kỳ lĩnh lương!

Mắt!

Đôi mắt em như ngọn lửa hồng
Vô tình sáng rực chốn phòng không
Đốt cháy cô liêu thành nỗi nhớ
Để biết trong đời có người trông!

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013

Kẻ cắp

Bỗng dưng cay mắt
Bởi nhớ đến em
Mở cúc ra xem
Tim đâu rồi nhỉ?

Không hiểu

Tưởng là tình bấm tiếng chuông
Ngờ đâu cửa mở lại buông câu chào,
Kéo tay em cũng chẳng vào,
Nhìn tôi im lặng, hỏi sao tôi buồn!

Thứ Năm, 16 tháng 5, 2013

Nhớ em

Nhớ em như nhớ thịt heo
Hồi xưa bà vẫn hay treo gác nhà.
Nhớ em như nhớ đùi gà,
Ăn xong còn muốn chà là cái xương,
Nhớ em như nhớ lọ tương
Ăn rồi mới thấy xót thương dạ dày,
Nhớ em giống đĩa lòng này
Có thêm mắm tép phủ dày đường chanh.
Đó là nỗi nhớ không phanh,
Theo anh trọn kiếp, bám anh trọn đời....

Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

Hương đêm!

Tôi đã thấy...
Tiếng thở của đêm
Cùng nỗi nhớ càng thêm vời vợi
Như mảnh trăng kia
Còn miệt mài chờ đợi
Rồi đong đầy ta ngồi sát bên nhau.
Có lẽ nào...
Chỉ những thương đau
Mãi quấn chặt em bao ngày sau vẫn thế.
Có lẽ nào...
Tình tôi là không thể
Dắt dìu em đến cuối chân trời.
Có lẽ nào...
Ta chẳng được chung đôi
Để tôi thấy em, bờ môi mọng chín,
Cặp mắt trong veo đưa tình em lúng liếng
Má ửng đào tôi khẽ đặt bàn tay.
...

Ừ, phải rồi ta thức trọn đêm nay
Và cùng đón bình minh tỉnh lại
Em sẽ thấy cơn mơ không hoang dại
Bởi tôi thường ấp ủ bằng hương đêm!

Báng bổ

Người ta tốt chẳng trách người
Tôi đây bựa lắm, chửi trời được không?

Vàng

Đàn kêu tích tịch tình tang
Đố ai biết được chữ vàng nặng không
Kẻ giàu thì tính bằng công
Người khôn vẽ tự bút lông mực mài!

Sướng

Lâu lắm chẳng ôm bé vào lòng
Tay này giữ chặt cả vào trong
Tay nữa vê vê sờ đúng điểm
Đợi lúc giao hòa bắn là xong!

Nhớ

Nắng tô đôi má em hồng
Hai mi khép chặt vẫn nồng giấc say
Ơ kìa một cánh hoa bay,
Sắc hương ngào ngạt cái ngày mình quen!

Câm

Cuộn mình trong vỏ ốc
Chẳng chịu nói bao giờ
Buồn thì lăn lông lốc
Mở nắp dậy ngơ ngơ

Lưỡng nan

Tiến lên giẫm đống cứt
Lùi lại đạp phải gai
Bắt chọn một trong hai
Đớn đau hay ô nhục!

Xã hội

Cuộc đời luôn có trắng với đen
Nhiều thằng chơi bẩn vẫn được khen
Lắm anh sạch sẽ thì ăn chửi
Thế mới là đời, sống phải quen!

C

Chỉ thương bố mẹ đã già
Cháu con chưa đủ để mà trọn vui
Cuộc đời ước có thế thôi
Con đi có bạn, cháu ngồi đầy sân!

Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013

Mẹ

Xa xa thấp thoáng bóng gầy
Dáng đi nghiêng đổ, mẹ tôi đây mà.
Đứa con xa xứ về nhà,
Bước chân chợt nghẹn, lệ nhòa hàng mi.
Ngày nào mẹ tiễn con đi
Yêu thương trọn cả túi bì hành trang
Nhọc nhằn cùng với gian nan,
Chỉ mong con được giỏi ngoan nên người.
Con đi mười mấy năm trời,
Cũng chưa thấm đủ một lời mẹ trao.
Bàn tay gầy guốc xanh xao,
Vẫy con trở lại thuở nào còn thơ
Đường về thật giống như mơ
Thời gian chậm lại còn chờ mẹ tôi!!!

Le lói

Trời xanh ai dính bông lên
Để cho nắng ngủ bỏ quên hạ trần
Thế gian tăm tối một lần
Lòng tôi hiu quạnh vạn phần nhớ em?

Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013

TRỊNH (2)

Đôi khi tôi muốn được sống trong thế giới mơ hồ như Trịnh Công Sơn, mọi thứ xung quanh như chậm lại. Ảo mộng lại bắt đầu từ những bước chân nhẹ lướt trên con đường đầy cát bụi. Dõi mắt xa xăm nhưng không thể nào thấy được ranh giới của đất trời. Ở đâu đó thoảng qua là tiếng gió thì thầm trên cánh đồng thơm mùi cỏ dại. Từng giọt nước rơi trên mặt hồ, vang lên từng âm thanh lảnh lót trong không gian tĩnh mịch của cơn mê...Đâu đó có tiếng thở của con tim, có bóng dáng ai đang còn chập chờn trước mặt:

"Lòng ai Như Tiếng Thở Dài,
Có Duyên Không Nợ một mai chóng tàn.
Đêm Hồng đợi bóng ai sang,
Hôm Nay Thức Dậy nắng vàng lung linh.
Khăn Quàng Thắp Sáng Bình Minh,
Rừng Xanh Xanh Mãi mối tình chẳng phai.
Tựa đàn Tình Khúc Ơ Bai,
Tình Yêu Tìm Thấy đọng vài cành hoa.
Bống Bồng Ơi chớ đi xa,
Ai Ngoài Cánh Cửa chiều tà lại trông.
Dã Tràng Ca nỗi viển vông,
Đời Cho Ta Thế cành hồng lắm gai.
Mưa Mùa Hạ trắng tên ai,
Lệ Thu giữ lại một vài nụ hôn.
Môi Hồng Đào thắm chưa son,
Lời Ru Đêm ngỡ vẫn còn ở đây.
Hoa Buồn rụng cánh xa cây,
Xin Cho Tôi trả đời này tiếng ca.
..."

...Ngoảnh lại là những ký ức thương đau của một thời xa xưa đầy khói lửa. Lại chất chứa yêu thương tiếng Mẹ Việt Nam!

Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

Nghiệt ngã

Cơn bão tính toan cuốn đời người
Như dòng lũ chảy đỏ nhuộm nôi
Hút xuống xoáy sâu thời son trẻ
Nổi dưới hạ nguồn xác tả tơi!

Cội nguồn!

Mười mấy năm trời đã tha hương,
Cùng kiếp phong trần mãi chẳng buông
Đâu tiếng u ơ lời ru sớm
Chợt thấy dâng trào nỗi cảm thương
***
Chân bước về theo tiếng sáo diều,
Sông còn cuộn chảy bến tịch liêu
Giếng nước cây đa giòn cười đám
Rộn rã chợ chiều lũ tiểu yêu.
***
Tôi muốn tìm ngay một bóng hình
Những chàng trai đẹp, những nàng xinh
Người vẫn nơi đây, người xa mãi,
Nuối tiếc nghẹn ngào giữ lặng thinh!!!

(Cho người con xa quê)

Biển em!

Đôi ta từa tựa giống cặp mi
Lúc buồn nhung nhớ khép ti ti
Khi say nồng giấc ghì ôm chặt
Giọt muối mặn tràn phút chia ly!

Tàn

Bằng lăng nhuộm tím cả lòng sông
Có người mòn mỏi vẫn ngóng trông
Thuyền đâu gạt sóng tan nỗi nhớ
Khiến kẻ cô phòng nấc tiếng không.

Thứ Hai, 6 tháng 5, 2013

Người lạ

Nếu là cảm giác dửng dưng
Xin em rảo bước chứ đừng ghé qua
Kẻo lòng vương những xót xa
Thêm phần chờ đợi như là mình quen!

Đợi em!

Hoàng hôn nào cũng lê thê
Mình tôi buồn tủi chẳng về cùng ai
Phận rằng tình lỡ phôi phai
Duyên kia chưa đượm mệt nhoài cả chân!


Trôi!

Tôi thiếp đi giữa dòng đời bất tận
Mặc cho đời xô đẩy nổi trôi
Trọn kiếp người dẫu chỉ có thế thôi
Nhưng ánh sáng vẫn chèo tôi về bến

Níu chân

Ai ơi dừng bước thiên đàng,
Để tôi giữ lại bạc vàng trần gian.
Nợ đời là những chứa chan
Nhạc ru còn giữa muôn vàn người yêu!

(Lời tri ân từ những tâm hồn Nhạc Trịnh)

Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

Khai xuân!

Trẻ xanh đến tuổi được kết Duyên
Cụ già tóc bạc ước Khang tiên
Chữ Tâm là gốc cho con cháu
Có Nhẫn đường danh lại khắc tên.


Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013

Số phận

Mưa rào ập đến quá nhanh
Khiến bao mầm cỏ tanh bành rụng rơi
Kiếp người nhỏ bé ai ơi
Làm ơn đừng trút cơn trời cuốn đi!

Dòng đời

Ngồi nghe gió mạnh rít qua khe,
Sấm vang từng chuỗi trận mưa hè
Xối đi mơ ước thời son trẻ
Để lại cho người thói ba que!

Khẩu hiệu

Lao động là thứ vinh quang
Cao hơn danh vọng, giàu sang tiền tài.
Nói nghe có vẻ khôi hài
Thế nhưng không thực đố ngài có vinh!

Xuống tóc!?

Cực chán thị phi ở trên đời
Lẽ nào xuống tóc bỏ cuộc chơi?
Tu dưỡng nhân tâm thành chính quả,
Kẻo những bụi trần kín thằng tôi!