"Không bằng mẹ nấu"
Là câu cửa miệng
Của những đứa con
Từ lúc còn son
Được Người chăm sóc
Từ khi biết khóc
Có Người nâng niu
Khoảnh khắc buồn hiu
Người luôn bên cạnh
Rồi khi cô quạnh
An ủi là Người
Vui sướng mỉm cười
Cũng trào nước mắt
...
Lòng đau như cắt
Bởi đứa con thơ
Gặp những dại khờ
Khi nào khôn lớn!?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét