Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

Nội tâm

Nhọc nhằn gian khổ chớ nên than
Khốn khó bủa vây chớ phàn nàn
Nhưng nếu tâm tư nhiều trăn trở
Bạn sẽ làm gì bớt bi quan?

Tơ buồn

Yêu nhau mấy núi cũng leo
Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua
Yêu nhau chỉ tại nhà xa
Anh lười không đến thành ra mất nàng
Yêu nhau chẳng bởi bạc vàng
Vậy mà ham của, em sang đò người
Yêu nhau khó mấy cũng cười
Cớ sao nguy khốn ai nguôi chữ tình
Yêu nhau bởi phận đôi mình
Trách chi duyên nợ phân minh đôi đường!

Ngẫm

"Rong chơi một kiếp phong trần
Lẽ nào cứ phải phân vân lời thề
Bước đi, đừng nghĩ đường về
Chớ mang hối hận lê thê gánh đời!"

Sau gần 10 năm rong ruổi không bon chen, cảm giác bản lĩnh và tâm tư có chút chín muồi. Nhìn lại chặng đường đã qua, cũng có vài ngã rẽ đưa đến sự tiếc nuối...Nhưng nếu có thể quay lại, ta vẫn quyết định như vậy thôi!
Bởi một lẽ, cuộc sống là một biểu đồ thăng trầm đã được vạch sẵn mà ta không thể biết. Vậy nên, hãy cứ là ta của ngày hôm nay và sống cho bản thân ta của ngày mai...

Văn minh giao thông

Giao thông Việt rất văn minh,
Tham gia là phải nhiệt tình lấn chen.
Vượt đèn đỏ, tấm tắc khen,
Thằng này dũng cảm có gien đây mà.
Mấy anh đầu tóc lụa là,
Trong xe bóng bẩy hét la thay còi.
Tóc xanh, đỏ, tím nhà nòi,
Xe ga đánh lửa ai soi làm gì.
Còn ông ba bánh cười khì,
Thương binh hạng nặng em đi kiếm tiền.
Chạy xa Nam - Bắc mọi miền,
Chịu chung vấn nạn xe điên đường dài,
Tranh nhau vơ khách luồng ngoài,
Phóng nhanh vượt ẩu, bi ai bất ngờ.
...
Chỉ thương mấy mấy chú ngồi chờ,
Nhấp nha nhấp nhổm lơ mơ anh còi...

-------
"Muốn THÔNG thì phải GIAO, nhé!"

MY SOHA

Mời anh em chốn gần xa
Yêu môn công nghệ vào nhà Vi Xi
Sợ gì gian khó, cứ đi
Ong chăm tạo mật, cày vì tương lai
Hẹn ngày lương sẽ nhân hai
Anh em ta được thêm vài lần say!

--------
1,2,3....Đã không zô thì thôi, zô một lần là tăm phần tăm....

Ngẫm

Chậm rãi trên đường về, môi bật lên ca từ của một bài hát chưa bao giờ phổ nhạc, tự dưng cảm thấy có nhiều hơi men, không chua, không chát, không cay.... Chỉ có một chút nồng nồng rất ngấm...

"Một nỗi buồn, một phút đam mê
Một nhớ thương, một chút ê chề
Một chén đầy, một bước lê thê
Một chén vơi, người em còn nhớ.....những lời thề, ngày.....xưa........"

Chắc là men đời!

Xã hội

Ngồi xem SỐ ĐỎ ngày xưa
Có còn vương lại chút thừa vận may
Rõ là bác Phụng rất hay
Xa xăm đã tỏ những ngày về sau!

Trắc ẩn

Miệng thương thật dễ ai ơi
Tâm thương mới kết trọn đời có nhau
Đừng bao giờ xiết cho đau
Đến khi lành lặn cũng nhàu vài li!

Trống rỗng

Nhận tin chẳng biết nói gì,
Nhớ thương cũng chỉ ngẫm suy đôi điều.
Từ khi ban sớm lại chiều,
Tâm tư mỏi mệt liêu xiêu trong lòng!

Chăn gối!

Muốn say thì phải mây mưa,
Liên miên khe cạn, ai thừa sức đâu.
Lẽ nào rả rích cơn ngâu,
Thôi ta đều đặn tạt gầu nước to!

Rượu tình

Làm trai cho đáng nên chai
Nếu không một nửa cũng dài sáu nhăm
Để ngày ai đến đây thăm
Chén anh chén ả lại nằm với nhau!!!

Lập công

Ba ba chưa đến tuổi già,
Rùa đương còn khỏe xông pha chiến trường.
Đến khi giặc khóc trên giường,
Mới xong nhiệm vụ, quê hương thái bình!!!

Nghĩa địa

Mồ mới dựng lên vẫn còn hồng
Cuộc đời ngắn ngủi tiếc gì không
Hơi sức bay theo làn khói trắng
Mới có nửa đời đã thành ông!!!


Dành cho những người sẽ và đang nghiện thuốc!

Bạn!

Thơ văn, ngôn ngữ của tôi,
Chẳng qua là để chữ ngồi lên trang.
Không cầu kỳ, cũng nào sang,
Thế nhưng nó gột nhẹ nhàng hồn dơ!

Giá trị vô nghĩa!

Có những người đã bỏ ra 5 năm, 10 năm, 30 năm....hay gần cả cuộc đời để đeo đuổi mục đích của bản thân bằng mọi giá. Quãng đời đó, họ đã bỏ qua rất nhiều ý nghĩa của cuộc sống, đôi khi đã làm tổn thương đến những người thân nhất bởi sự chà đạp vô tình.
Để rồi khi đạt được mục đích.... Chính họ đã phải sống trong quãng đời còn lại với sự tiếc nuối tột độ....

Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

Ngẫm

NGU cũng là một điều hạnh phúc...!!!

Cuộc sống!

HÔM QUA, chẳng thể có nữa đâu,
NGÀY MAI chưa đến, nghĩ thêm sầu,
Hãy sống HÔM NAY cho trọn vẹn,
Để thấy đời vui, ngát xanh màu!

Cơ hội

Có ngóng có trông cũng mặc người,
Chỉ là duyên phận giữa cuộc chơi.
Trên đã cho ai, người đó hứng,
Kiên nhẫn đợi chờ tới lượt thôi.

Ngẫm

Có tình mà không có tiền, là kẻ vô dụng.
Có tiền mà không có tình, là kẻ vô tâm.
Không có cả tình lẫn tiền, làm việc gì cũng vô ích!

(???)

Nhân

Mưa dầm lạnh buốt đôi tay
Hỏi ai thấu được những ngày ấu thơ
Đêm về Mẹ hát ầu ơ
Sáng mai Cha dậy chẳng chờ nắng lên.

Miệng cười Cha vẫn gọi tên,
Nhắc con bước nhỏ không quên cội nguồn
Dõi theo đôi mắt đượm buồn
Khi con nức nở , Mẹ tuôn lệ trần.

Xa xôi đường khó muôn phần
Mẹ Cha vẫn ở trong sân sớm chiều
Chỉ mong con nhớ một điều
Chữ "nhân" sáng tỏ bao nhiêu là vừa!

Cô đơn!

Đêm thanh sáng quá chị Hằng ơi
Phút chốc mưa đan kín bầu trời
Dương cõi âm u lòng trắc ẩn
Sao thấy bơ vơ giữa cuộc đời!

Bại

BẤT tài vô dụng hiến được chi
HIẾU nghĩa không thông sống làm gì
VÔ phúc khôn ngoan đời vẫn khổ
ĐẠO đức hoang tàn, cũng biệt ly!

Mòn

Âm u nắng vẫn trốn tìm
Bởi mây che phủ con tim nhiệt thành
Mưa sa trôi những điềm lành
Để đây trơ trọi da xanh mặt gầy!

Ai có thể?


Nghe bài phát biểu bác Sang,
Đợi ngày biển động sẵn sàng đứng lên.
Chỉ là ai đón mũi tên,
Chặn thay hòn đạn, đi trên tuyến đầu?
Còn ai tay chắp nguyện cầu
Khấn vong hồn tử ơn sâu khắc lòng!?

Ảo

Chúng bây giúp được một phần,
Mà đòi trả lại mười phân vậy à,
Đất đai, biển rộng là nhà,
Đừng mong áp đặt bọn ta cho vào!

ĐM Tàu Khựa, giúp đỡ được mấy khẩu súng, tính cho vay nặng lãi chắc?

Mẹo nới rộng giày bị chật

Vì nhiều lý do, đôi giày yêu thích của bạn không còn vừa chân nữa? Đừng vội thất vọng, bạn vẫn có thể làm chiếc giày “nở” ra đúng với kích thước chân của mình bằng những cách sau đây.
• Thoa cồn 90 độ

Các loại giày bằng chất liệu da thật sẽ dễ nới rộng hơn khi tiếp xúc với cồn 90 độ. Bạn nên thoa cồn 90o vào mặt trong của giày da và để cho cồn thấm vào giày khoảng vài phút cho đến khi da giày giãn ra. Bạn thực hiện như vậy cho đến khi giày nới rộng vừa vặn với đôi chân của mình. Vì cồn sẽ nhanh khô nên sẽ không làm cho chân của bạn bị ướt khi xỏ vào giày. Với cách làm này, chất lượng giày da của bạn sẽ không bị ảnh hưởng và không bị khô.

• Dùng túi nylon chứa đầy nước

Một mẹo nhỏ cổ điển giúp nới rộng “giày yêu” của bạn là dùng túi nylon đổ đầy nước và cột chặt rồi nhét vào giày. Tiếp đến dùng túi nylon lớn hơn để bao đôi giày lại cho sạch rồi để giày vào tủ đông lạnh (qua đêm). Khi nước trong túi nylon đông cứng lại sẽ làm cho giày được nới rộng ra. Bạn có thể làm vài lần đến khi giày được nới rộng theo ý muốn. Tuy nhiên, cách làm này có thể ảnh hưởng đến chất lượng của giày da giả (da tổng hợp).

• Dùng khoai tây gọt vỏ

Khoai tây không chỉ được sử dụng để làm đẹp cho làn da, mà còn có thể giúp nới rộng giày của bạn. Bạn chỉ cần nhét khoai tây được gọt vỏ sao cho vừa vặn trong đôi giày, khi da giày tiếp xúc với khoai tây sẽ trở nên mềm mại và nới rộng ra một cách dễ dàng.

• Dùng bít tất hoặc giấy báo hơi ẩm ướt

Bạn cũng có thể nhét vừa đủ những chiếc bít tất hay giấy báo hơi ẩm ướt vào giày rồi để qua đêm để chúng giãn ra. Bên cạnh đó, bạn cũng cần lưu ý sao cho giày không bị giãn quá mức so với đôi chân của mình nhé.

Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

Phân vân

Yêu em không chút ngại ngần,
Xa xôi cách trở gian truân chẳng màng,
Cớ sao buông tiếng phụ phàng
Để con đò nhỏ sang ngang bỏ người!

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Ngọ nguậy

Nói chung ăn chín uống sôi
An toàn thực phẩm cho tôi với người
Tiết canh hạn chế được rồi
Tái lăn, tái lủng thì thôi đừng dùng
Lòng heo sạch sẽ tiệt trùng
Của nhà nuôi được có cung mới sài
Rau ria thơm,sống ở ngoài
Sán giun một ổ, não ai chứa đầy
...
Thương thân xin nhớ câu này
Ăn gì cũng phải có tay mình làm!

P/s: trừ hoàn cảnh bắt buộc phải ăn... hề hề!

Ngòi bút!

Thơ tình phải ướt hàng mi
Yêu thương, buồn thảm, sầu bi rõ nhiều
Thơ vui coi sẽ cười đều
Bao nhiêu chuyện bựa bấy nhiêu nét hài
Thơ châm biếm vẫn còn dài
Bởi trong xã hội có ai bằng lòng
Khi đau thơ máu chảy ròng
Vết thương tiềm ẩn bên trong trực trào
Giang tay nhân ái đồng bào
Thơ mang âm hưởng tâm giao loài người
Viết lên trang sách cuộc đời
Dòng thơ lưu niệm đầy vơi nỗi niềm
Cờ sao năm cánh, búa liềm
Văn thơ cách mạng, trang nghiêm ý vần
Xấu xa, đen tối hiện dần
Tiếng thơ hiện thực thay dân cất lời!

Sóng gió!

Yêu thương không thể nói ra
Cũng như nhịp thở chẳng đà thành hơi
Một mình một góc ai ơi
Gian truân, vực thẳm biết đời nào qua
Đường về thì vẫn đương xa
Giữ sao ngọn lửa mặn mà sưởi nhau!

Giữ

Thân anh tròn béo mập tựa hòn bi
Đôi tay em mong manh ôm chẳng hết
Khác biệt nhau nhưng ta chung lời kết
Trọn kiếp này sẽ chẳng có lìa xa!

Khoảng cách

Thương em nhiều sao vòng tay cứng lại
Giữ nụ cười nhưng lệ rớt hàng mi
Có lẽ nào ngày hạnh phúc qua đi
Để anh vẫn đắm chìm trong nỗi nhớ!

Gia đình

Một bữa ngon đâu nhất thiết sơn hào
Mà cần lắm tình yêu thương trọn vẹn
Mở cửa ra, vòng tay không cần hẹn
Miệng mắt cười cũng ngọt dịu đầu môi!

Muốn thiếp đi cho bớt chút đêm dài
Để ta thấy mình đang còn tồn tại
Và ngày qua có khi nào trở lại
Lúc ú tìm em vờ đã quay lưng!

Xã hội

Ở đâu cũng có người ngay
Đan xen nhiều kẻ trở tay khó lường
Biết sao cuộc sống vô thường
Xuôi theo dòng chảy ta vương chữ tình!

Dấu

Tinh huyền nặng nhất chữ tâm
Tinh không sống chẳng yêu nhầm một ai
Hỏi thì chỉ thích lai rai
Sắc thời rất bạc nhạt phai lòng người
Nặng nên suy nghĩ chuyện đời
Ngã đang thấy cả vùng trời bình yên!

Bạn!

Rượu vô lại thấy một điều
Trong mình có cả trời yêu say mèm
Uống xong rồi vẫn thòm thèm
Men như tri kỷ không quen mà đầy!

Nặng

Nặng đô, nặng bạc, nặng vàng
Sao mà so được khi mang nặng tình.

Nổi gió

Chông chênh sóng vỗ mạn thuyền
Vững chèo tay cả sao nghiêng hỡi người
Gió ơi xin chớ mỉm cười
Kẻo mai thuyền khẳm tôi rơi đáy hồ!

Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

Mồ

Thời gian như tiếng cuốc đêm
Qua đi một khắc, sâu thêm một phần
Dương gian ai chán lại gần
Ai vương vấn bởi gian truân đường dài
Chân đi mỏi bước mệt nhoài
Hóa thân cát bụi, bi ai cũng đành!

Giận

Mưa gió nổi lên
Âm u trời đất
Kẻ khóc người rên
Ông Thiên cười ngất

Miền trung đang nắng
Bù những ngày giông
Qua đêm mất trắng
Gạo lúa còn không

Thiên tai nhiều quá
Lỗi ở tại ai
Núi rừng chặt phá
Còn có tương lai!??

Hoài bão

Với tay hỏi trời cao hay thấp.
Vục chân xuống biển, cạn hay sâu.
Ước mơ hoài bão sao e ấp.
Đường đi ngắn ngủi đợi ai đâu!?

Thử thách

Đừng nói rằng anh chẳng thiết gì,
Ai rồi cũng phải bước tiếp đi,
Biết bao ngày tháng cười sung sướng,
Một chút khó này có nghĩa chi!?

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

Nguồn cơn

Có những hoảng hốt,
Và những hoang mang,
Cả những vội vàng,
Tạo ra khoảng cách.