"Rong chơi một kiếp phong trần
Lẽ nào cứ phải phân vân lời thề
Bước đi, đừng nghĩ đường về
Chớ mang hối hận lê thê gánh đời!"
Sau gần 10 năm rong ruổi không bon chen, cảm giác bản lĩnh và tâm tư có chút chín muồi. Nhìn lại chặng đường đã qua, cũng có vài ngã rẽ đưa đến sự tiếc nuối...Nhưng nếu có thể quay lại, ta vẫn quyết định như vậy thôi!
Bởi một lẽ, cuộc sống là một biểu đồ thăng trầm đã được vạch sẵn mà ta không thể biết. Vậy nên, hãy cứ là ta của ngày hôm nay và sống cho bản thân ta của ngày mai...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét