Chậm rãi trên đường về, môi bật lên ca từ của một bài hát chưa bao giờ phổ nhạc, tự dưng cảm thấy có nhiều hơi men, không chua, không chát, không cay.... Chỉ có một chút nồng nồng rất ngấm...
"Một nỗi buồn, một phút đam mê
Một nhớ thương, một chút ê chề
Một chén đầy, một bước lê thê
Một chén vơi, người em còn nhớ.....những lời thề, ngày.....xưa........"
Chắc là men đời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét